Oán tưởng : Do tâm yêu mến mỹ nữ mà đọa ác đạo, bao kiếp dài lâu thọ khổ, chẳng thể xuất ly. Như thế thì cái gọi là mỹ lệ , kiều mỵ còn kịch hại hơn giặc cướp, cop, sói, rắn độc, rết giữ, tỳ sương, trầm độc gấp trăm ngàn lần.
Bất tịnh tưởng : là vẻ xinh đẹp rung động lòng người chỉ là một lớp da mỏng bên ngoài. Nếu bóc lớp da ấy đi sẽ chẳng can đảm nhìn nữa. Xương, thịt máu, mủ, phân tiểu, đầm đìa, lông tóc loạn xị, trọn chẳng có vật nào đáng để người khác ưa thích nữa.
Nếu chẳng run rẩy, kinh sợ, quyết liệt trừ khử thói quen này, sẽ chỉ thấy người nữ kia tư chất mỹ lệ, đến nỗi mũi tên ái dục đâm thấu xương mà chẳng chịu nhổ ra. Nếu cứ luôn như vậy mà lại muốn sau khi mất chẳng vào trong bụng người nữ, quyết chẳng thể đươc. Vào bụng người nữ còn khá, vào bụng súc sanh cái thì chẳng biết làm sao. Thử nghĩ đến đây, tâm thần kinh hãi.
Trích Nhân Quả
Ấn Quang Đại Sư
Như Hòa dịch
